Thế Giới Muôn Màu

Thế giới đầy màu sắc về các lĩnh vực giới trẻ quan tâm!
 
Trang ChínhGalleryLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

Về Đầu Trang


Về Đầu Trang
[ Toà Soạn Báo ] : Ngày 31-7-2014




Về Đầu Trang
Huyết Nguyệt Thiên Lam
Huyết Nguyệt Thiên Lam


Libra Số bài : 35
Ngày tham gia : 15/04/2014
Tuổi : 27
Đến từ : Đâu ai biết

Tài sản đã sở hữu
Tài sản :
Libra
Số bài : 35
Ngày tham gia : 15/04/2014
Tuổi : 27
Đến từ : Đâu ai biết
Về Đầu TrangBài gửiTiêu đề: [ Toà Soạn Báo ] : Ngày 31-7-2014 [ Toà Soạn Báo ] : Ngày 31-7-2014 EmptyThu Jul 31, 2014 11:23 am

Chia sẻ

******Mục : Tử Vi ngày 31-7-2014
Link : http://xahoi.com.vn/thu-gian/tam/tu-vi-thu-5-317-177848.html

Bạch Dương
Bạn sẽ không thể hành động vội vã trong ngày 31/7/2014 này. Nhiều Bạch Dương có thể sẽ gặp phải sự trì hoãn tạm thời. Lúc này, bạn nên dành thời gian để hoàn thiện những công việc dang dở và đừng quên chăm lo tới sức khỏe. Vào cuối ngày, Bạch Dương sẽ có được một số nguồn tin không chính thống nhưng rất hữu ích với bạn.

Kim Ngưu
Mọi hành động, quyết định ngày hôm nay sẽ được dẫn dắt bởi trực giác của Kim Ngưu. Kim Ngưu sẽ gặt hái được những thành công lớn hơn trong hoàn cảnh bình thường. Còn nếu mọi chuyện không như ý, Kim Ngưu sẽ trở nên gắt gỏng thất thường.

Song Tử
Nửa ngày đầu tiên của 31/7/2014 sẽ khiến bạn cảm thấy thanh thản, thư giãn và đôi khi là cô lập. Vào cuối ngày, Song Tử có nguy cơ rơi vào tình trạng mất tập trung hoặc dồn sức lực vào những mục tiêu, công việc vô ích.

Cự Giải
Hãy thỏa sức tưởng tượng những viễn cảnh trong tương lai, vì bạn có thể sẽ đạt được trong một ngày không xa. Bạn được khuyên rằng nên kiệm lời trong tất cả các cuộc giao tiếp trong ngày và nên từ chối những cuộc hẹn hay gặp gỡ những người mới lạ.

Sư Tử
Mãi cho đến tận buổi tối của ngày, Sư Tử mới xác định rõ những mục tiêu thiết thực trong cuộc sống. Đừng quá lãng phí sức lực và thời gian vào việc mơ ước hay vẽ ra viễn cảnh tương lai không tưởng. Hãy đánh giá một cách tổng thể và mang dự án của bạn về nhà, chúng sẽ trở nên thiết thực và hữu ích hơn đấy.

Xử Nữ
Bạn cần giữ vững quan điểm và niềm tin với những mục tiêu mà mình đề ra. Đây cũng là thời điểm thuận lợi để bạn thực hiện công việc đối ngoại, đặc biệt là việc thắt chặt mối quan hệ với những người bạn, đối tác, khách hàng ở xa.

Thiên Bình
Không nên mong đợi những sự thay đổi đột ngột trong ngày hôm nay. Mọi việc vốn sẽ phát triển từ từ theo quy trình của nó. Hãy cứ giải quyết mọi việc dựa theo thói quen và thực tế hoàn cảnh. Vào cuối ngày 31/7/2014, tâm trí bạn có thể bị xao lãng bởi những dự định cho chuyến đi du lịch xa.

Thiên Yết
Cho đến tận buổi tối, mọi việc mới có thể tiến triển suôn sẻ theo kịch bản bạn đã thiết lập. Thiên Yết hoàn toàn có thể an tâm về những người ủng hộ bạn hay tin tưởng vào đối tác của mình. Tuy nhiên, bạn cũng có thể phá vỡ mối quan hệ tốt đẹp nếu trí tưởng tượng vô căn cứ của bạn bay quá xa.

Nhân Mã
Mọi sự kiện trong ngày khó lòng đem lại cảm hứng cho Nhân Mã. Bạn sẽ có một ngày như thường lệ. Tuy nhiên, nếu không phải chịu bất cứ sự kiểm soát nào, bạn cũng không nên nghỉ ngơi quá sớm. Hãy chăm chỉ và làm những công việc khó khăn hơn sẽ giúp bạn thoát khỏi cảm giác nhàm chán và mệt mỏi.

Ma Kết
Cách xa những bon chen, đua tranh trong cuộc sống, hôm nay là một ngày thích hợp để Ma Kết thư giãn bản thân mình. Hãy nhìn nhận giá trị bản thân và tạo khoảng không gian thoải mái và yên bình cho chính mình. Mọi cảm xúc tiêu cực sẽ tiêu tan và giúp bạn lấy lại được cảm hứng cho những bản kế hoạch trong tương lai.

Thủy Bình
Ngày hôm nay hãy để bản thân bạn nhàn nhã một chút. Hãy từ chối những dự án mới mà đòi hỏi nhiều sự lỗ lực của bản thân. Bạn được khuyên là không nên thay đổi thói quen trong cuộc sống hay công việc cho dù chúng chưa mang lại sự hài lòng tuyệt đối.

Song Ngư
Song Ngư cảm thấy biếng nhác, buồn ngủ và mơ mộng suốt cả ngày. Nhiều Song Ngư sẽ trở nên thiếu hụt những ý tưởng sáng tạo. Ngày hôm nay cũng thích hợp để bạn thư giãn và nghỉ ngơi. Buổi tối, tâm trí và tinh thần bạn sẽ có những biến đổi tích cực hơn.


******Mục : Góc Trái Tim
Link : http://kenh14.vn/goc-trai-tim/gia-nhu-anh-dung-bo-em-lai-mot-minh-20140728114726327.chn
Tựa : Giá Như Anh Đừng Bỏ Em Lại Một Mình

Em đã từng nghĩ nhiều về hai chữ “giá như”, nhưng ở đời này hoàn toàn không có giả thiết lặp lại, những gì đã mất vĩnh viễn không thể quay lại...

Em đã từng nghĩ nước mắt là thứ thừa thãi và vô dụng, là thứ mà chỉ có những ai yếu mềm thì mới có. Em cứ nghĩ nỗi đau là điều gì đó xa lắm, xa tít tắp ở ngoài kia, em sẽ không chạm được tới nó, cũng không vì nó mà suy sụp.

Em còn nghĩ, chỉ cần ở mãi bên anh là mọi chuyện sẽ ổn, tưởng rằng chỉ cần chúng mình cố gắng là hạnh phúc sẽ mãi nằm trong tay. Chúng mình sẽ không vì bất cứ điều gì mà chia ly, càng không phải sống trong dằn vặt hay tiếc nuối.

Nhưng dường như em lạc quan quá, em tự tin quá. Cuộc đời vẫn mang anh đi như vẫn mang biết bao nhiêu hạnh phúc của con người ta đi mất, để mặc em vùng vẫy trong đau thương, để mặc em lặng thinh giữa đám đông người đi lại, để mặc em sững sờ và hoang mang tột độ vì có gào khóc hay dang tay ra cũng chẳng thể đòi lại được anh.

Chừng nào anh mới quay về bên em đây anh? Chừng nào anh mới đến bên cạnh em, mỉm cười lấy tay vùi đầu em tựa vào vai anh, chế giễu rằng em sao mà đã khóc, để rồi nói với em rằng thật ra chỉ là anh lừa em thôi, thật ra anh mãi mãi ở bên cạnh em, bất cứ lúc nào.


Chừng nào anh mới quay về bên em đây anh? Anh đã từng nói dù trời có sập xuống thì chúng mình vẫn nắm tay nhau cùng đỡ, anh sẽ mãi là mái nhà của em. Nhưng giờ đây em ngửa mặt lên trời, trời thì cao và xa, còn mái nhà của em tại sao đã chẳng thấy?

Hoài niệm đánh rơi ngày nào bỏ mặc em ngơ ngác, em bắt đầu hiểu có những khoảnh khắc có cố gắng đến mấy lý trí cũng phải chào thua cảm xúc. Tại sao mới thoáng chốc đã không còn thấy anh? Tại sao ngoảnh đi ngoảnh lại đã chẳng giữ được lời hứa hẹn?

Giá như anh đừng bỏ em lại một mình, giữa chốn đông đúc những người chỉ có thể an ủi em bằng cách lặng im, nhưng không thể xoa dịu trái tim em bớt đau, không thể vực em đứng dậy sau mất mát, không thể làm chỗ dựa cho em vững chãi đối diện với bầu trời, không thể nắm tay em cùng đi giữa cuộc đời dài rộng. Bây giờ anh đang ở đâu thế? Có khi nào đang nhớ tới lời hứa hẹn đã nói với em? Có khi nào đang yên lặng ngắm nhìn em rồi cũng đau lòng như em? Có khi nào thấu hết được vết thương trong lòng em hay không?

Người đi rồi là người vĩnh viễn không trở lại, dẫu em có khóc cạn nước mắt cũng chẳng thể kéo lại anh trở về. Cuộc sống vẫn tiếp diễn, em rồi cũng sẽ phải tự chữa bệnh cho mình, vẫn phải lành lặn mà sống dù không có anh, vẫn phải tự vững chân ngửa cổ lên trời ngắm nhìn thế gian rộng lớn, vẫn phải tự an ủi mình mỗi khi gặp chuyện, vẫn phải tự vượt qua những thử thách khác, lựa chọn những ngã rẽ mới.

Chỉ có điều, em sẽ tự mình làm hết, vì không có anh nữa rồi. Không có anh ở bên cạnh mỗi khi em thấy mệt mỏi hay muốn chạy trốn, không có anh đứng về phía em nếu như cả thế giới quay lưng bài trừ em, không có anh mỉm cười dang rộng cánh tay ôm chặt em vào lòng, thủ thỉ rằng sẽ mãi ở bên em.

Em đã từng nghĩ nhiều về hai chữ “giá như”, nhưng ở đời này hoàn toàn không có giả thiết lặp lại, những gì đã mất vĩnh viễn không thể quay lại. Còn nỗi đau của em, cứ mặc em thôi…


****** Mục : truyện kinh dị
Link : http://www.truyenngan.com.vn/truyen-ngan/truyen-ngan-kinh-di/23802-me-oi-con-them.html

Tựa : MẸ ƠI! CON THÈM…

(truyenngan.com.vn - Tham gia viết bài cho tuyển tập Truyện ngắn kinh dị)

- Mẹ làm chi mà nhìn Nhã Quyên ghê rứa, mẹ làm cổ đỏ hết cả mặt lên rồi kìa.

- À! ừ! Không có chi, tại mẹ thấy con bé giống một người bạn cũ thời sinh viên...

***

Chuông điện thoại đổ dồn, bà Mộc Cầm thả vội cây viết bên tập giáo án viết dở, nhẹ nhàng nhấc mấy, giọng điềm tĩnh như lâu nay vẫn có.

- Alô! Tôi, Mộc Cầm nghe đây ạ!

- Mẹ ạ! Con Anh Quân đây mẹ ơi! Mẹ khỏe không mẹ?

- Ừ! Mẹ khỏe. Răng, cậu gọi tui có việc chi, xin tiền nữa phải không?

- Mẹ thiệt tình, cứ phải xin tiền con mới điện mẹ chắc! con trịnh trọng tuyên bố với mẹ là con đã kiếm được việc làm và chiều nay con sẽ đưa bạn gái về giới thiệu với ba, mẹ!

- Cái thằng...! Kiếm được việc không lo đi làm lại lo chơi. Muốn có vợ rồi hả? Tui là tui không chịu trách nhiệm nuôi cả vợ con anh mô đó nợ!

- Rứa mẹ không muốn có cháu nội nối dõi à?

Vẫn như mọi khi, nói đến đó Anh Quân cúp máy mà chẳng để bà Mộc Cầm kịp dặn dò gì thêm. Thôi thì xem như thói quen. Ban đầu, bà giận thằng con trai lắm lắm. Mấy lúc bà bảo con sao vô lễ, nói chuyện điện thoại với mẹ kiều gì mà chẳng kịp chào mẹ đã cúp máy. Nghe thế, Anh Quân phá lên cười rồi ôm bà đấm đấm lưng mấy cái "Mẹ ơi! Nói ý chính là đủ rồi mà mẹ, con ở đây mẹ tha hồ mà dặn dò, cưng nựng. Thời buổi kinh tế thị trường nói điện thoại nhiều tốn tiền lắm mẹ nợ!"

Bà Mộc Cầm cũng chỉ biết cười cho qua, nhưng cũng từ đó, bà chẳng bao giờ còn trách cứ hay để bụng chuyện cúp điện thoại "ngang xương" của thằng quý tử nữa.

Hôm nay cũng thế, bà khẽ cười rồi quầy quả bước ra sau vườn, bụng thầm nghĩ "Hái mấy trái ổi nếp với ít khế ngọt để tí nữa thằng nhỏ có đưa bạn về thì có cái mà đãi, âu cũng được xem như "cây nhà lá vườn vậy".

me-oi-con-them

Vốn dĩ từ thời con gái bà Mộc Cầm rất thích cái món ổi nếp với khế ngọt chấm muối ớt. Vậy là, cái vườn ổi và khế có từ thời ông nội của Anh Quân trở thành cầu nối nhân duyên để ba cậu theo đuổi rồi cưới mẹ cậu về làm vợ. Từ ngày bà Mộc Cầm về làm dâu, vườn cây càng trở nên xanh tốt, quanh năm cho trái ngọt. Bà Mộc Cầm chỉ hái một thoáng là đã có cả rổ ổi thơm lựng. Rồi bà lại quay qua thu thu, vén vén căn nhà cho tinh tươm, nấu thêm ấm nước trà xanh.

Xong đâu đấy, bà ra ghế ngồi đợi thằng quý tử.

Trời vừa nhá nhem tối, Anh Quân dắt tay Nhả Quyên bước vào cổng, giọng cậu vang giòn như đứa trẻ được quà từ tay mẹ:

- Mẹ ơi! Bọn con về rồi!

- Ừa! mẹ đây!

Bà Mộc Cầm bước nhanh ra cổng, đon đả cười

- Vào đây đi cháu, ba thằng Quân đi công tác rồi, chắc tuần sau mới về lận, nhà chỉ có mình bác, cháu đừng ngại chi hết!

Nhả Quyên vâng dạ ríu rít rồi khép nép bước theo bà Mộc Cầm vào nhà. Dưới ánh điện sáng tỏ, bà Mộc Cầm nhìn cô gái trẻ. Một giây trôi qua, bà ngồi lặng yên trên ghế mà nghe như có bàn tay vô hình đang đè chặt lồng ngực. "Giống, giống lắm, con bé giống hệt cái người đàn ông phụ bạc đó. Không, không thể như thế được, con bé không thể là con gái của ..." Sau bao nhiêu năm rồi mà bà vẫn không thể quên được người đó, người đã nỡ cướp mất đời con gái trong trắng, trái tim yêu say đắm lẫn đứa con chưa kịp chào đời của bà rồi quay lưng ra đi mãi mãi.

- Mẹ!

Anh Quân chừng có thể vừa gào lên bên tai khiến bà Mộc Cầm như hồi tỉnh sau cơn mơ.

- Mẹ làm chi mà nhìn Nhã Quyên ghê rứa, mẹ làm cổ đỏ hết cả mặt lên rồi kìa.

- À! ừ! Không có chi, tại mẹ thấy con bé giống một người bạn cũ thời sinh viên...

Bà bỏ lững câu nói mất mấy giây rồi như chợt nhớ ra

- Cháu tên Nhả Quyên hả?

- Dạ!

Cô ngoan ngoãn đáp

- Ừ, bác cũng thích cái tên nớ lắm, hồi trẻ khi còn viết bài cho mấy tờ báo bác cũng lấy bút danh là Nhả Quyên đó.

Anh Quân ngồi nghe mà mừng hú, cậu nhoẽn miệng cười tự đắt. Cũng đúng mà, xem như cậu đã vượt qua cửa ải đầu tiên rồi vậy. Lỡ mà mẹ không thích thì đúng là rắc rối to.

Bà Mộc Cầm tiếp lời, giọng vẫn điềm tĩnh không đổi:

- Quê cháu ở đâu?

Mấy ngón tay Nhả Quyên đan chặt vào nhau nằm xinh xinh trên chiếc túi con trước bụng. Cô nhẹ nhàng ngước nhìn người phụ nữ có đôi mắt đượm buồn ẩn sâu trên gương mặt phúc hậu từ phía đối diện, rồi thỏ thẻ:

- Cháu không biết nữa, ... Từ lúc cháu được ba tháng, mẹ đã mang cháu đặt trong một ngôi nhà nhỏ tý, lạnh tanh nơi góc vườn sau khu cư xá sư phạm. Rồi thi thoảng mẹ mới ra thăm cháu một lần, mang theo ít bánh trái. Năm cháu được hai tuổi, mẹ bảo mẹ xin lỗi vì mẹ đã để cháu lại đây nhưng mẹ hứa mẹ sẽ quay về tìm cháu và đưa cháu về quê. Nhưng cháu đã chờ mẹ ở đó hơn hai mươi lăm năm rồi mà mẹ chẳng một lần quay lại.

Cô gái trẻ bỗng nín bặt chừng mươi giây như nghẹn ngào, như đau đớn lắm nhưng chẳng một giọt nước mắt chảy ra. Có lẽ cô đã khóc nhiều, rất nhiều lần rồi, khóc đến không còn nước mắt để khóc nữa. Ánh mắt cô vẫn không rời người mẹ tội nghiệp trước mặt giờ đã cứng đờ như pho tượng.

- Cháu nhớ mẹ lắm! Cháu không có tên, cái tên Nhả Quyên là bút danh mà mẹ cháu yêu thích, cháu lấy nó làm tên để mong có ngày mẹ còn nhận ra cháu. Ngày ấy, cháu nghe mọi người gọi mẹ cháu là Mộc Cầm, NGUYỄN MỘC CẦM.

Cái tên thót ra khỏi đôi môi mấp máy ngay dại của cô gái trẻ rõ ràng, rành rọt như một bản án dành cho tên tử tội. Bà Mộc Cầm vẫn ngồi đó mà nghe trái tim đang tan chảy.

Cô gái đứng lên, cuối chào bà, đôi bàn tay lạnh ngắt đặt hờ lên tay bà chừng đủ để cảm nhận hơi thở của nhau rồi quay gót bước nhanh ra sân. Bóng cô khuất sau cánh cửa gỗ sơn màu cánh gián và ánh điện phụt tắt. Bà Mộc Cầm nghe rõ trong đêm lạnh vọng đều một thứ giọng vô hồn mà lảnh lót: "Mẹ ơi! Con cũng thèm ổi nếp, khế ngọt chấm muối ớt như mẹ và con thèm cả bánh khảo nữa mẹ à!"

Anh Quân ngồi nhìn hai người phụ nữa nói chuyện mà thấy thật mơ hồ, cậu vụt chạy theo người yêu nhưng không còn thấy Nhả Quyên đâu.

Hôm sau, cậu trở về thành phố tìm đến ngôi nhà nhỏ đằng sau khu cư xá sư phạm, nhưng nơi đó giờ chỉ trơ một khu đất hoang với khập khiễng những khối gạnh vụn rêu mốc. Đằng kia, nơi giậu Thủy tiên vẫn rực rỡ mấy hôm trước giờ được thay bằng khóm cây bụi xanh dờn màu thời gian.

Anh Quân ngớ ngác đứng nhìn như vừa đi về từ nơi xa lắm. Sau lưng cậu, giọng đàn bà nhừa nhựa:

- Tội cái thằng, trẻ, đẹp rứa mà bị khùng. Hơn cả nữa năm ni hắn cứ lẫn quẫn quanh cái khu nớ rồi toàn nói chuyện yêu đương thề thốt như thiệt rứa.

- Chắc tại thất tình đây mà!

Mà cũng đúng thế còn gì, Anh Quân trở thành kẻ thất tình từ tối qua. Chiếc điện thoại trong túi cậu bật mình ngân nga mấy câu "Chiều đã đi vào vườn mắt em, mùa thu qua tay đã bao lần,..."

- Quân hả con, về mau đi, mẹ mày nguy rồi con ạ! Bà già sốt cao quá, toàn nói sảng chuyện chi chi ở mô không nớ!
Về Đầu Trang Go down

Trang 1 trong tổng số 1 trang